Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

NÊN THÁNH NHỜ THA NHÂN

 Cuội đời mỗi chúng ta sẽ thiếu ý nghĩa và giá trị nếu như không có tha nhân. Tha nhân chưa hẳn là địa ngục như có triết gia đã từng khẳng định, vì có tha nhân tôi mới có cơ hội thể hiện tình yêu của Thiên Chúa. Nếu không có người nghèo, người đau khổ làm sao tôi có thể chia sẽ tình yêu để trở nên thánh thiện, tốt lành qua các nghĩa cử bác ái? Nếu không có đám đông dân chúng làm sao đứa bé có thể chia sẽ bánh và cá để Đức Giê su làm phép lạ hóa ra nhiều nuôi họ?
Thế nhưng trong cuộc sống vẫn còn nhiều người làm ngơ trước người nghèo và  người khổ đau, khiến tình yêu Thiên Chúa không được chiếu tỏa.

Bài Tin Mừng: Ga 6, 1-15

Khi ấy, Chúa Giêsu đi sang bên kia biển Galilêa, cũng gọi là Tibêria. Có đám đông dân chúng theo Người, vì họ đã thấy những phép lạ Người làm cho những kẻ bệnh tật. Chúa Giêsu lên núi và ngồi đó với các môn đệ. Lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái đã gần tới.

Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám rất đông dân chúng đến với Người. Người hỏi Philipphê: "Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?" Người hỏi như vậy có ý thử ông, vì chính Người đã biết việc Người sắp làm. Philipphê thưa: "Hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút". Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: "Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người". Chúa Giêsu nói: "Cứ bảo người ta ngồi xuống". Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn.

Bấy giờ Chúa Giêsu cầm lấy bánh, và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho các kẻ ngồi ăn, và cá cũng được phân phát như thế, ai muốn bao nhiêu tuỳ thích. Khi họ đã ăn no nê, Người bảo các môn đệ: "Hãy thu lấy những miếng còn lại, kẻo phí đi". Họ thu lại được mười hai thúng đầy bánh vụn do năm chiếc bánh lúa mạch người ta đã ăn mà còn dư.

Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: "Thật ông này là Ðấng tiên tri phải đến trong thế gian". Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.